Bag om Góp Nh¿t Th¿i Gian
Nhi¿u bài vi¿t ¿¿¿c thu nh¿t l¿i ¿¿ góp thành t¿p sách nh¿ này. Góp Nh¿t Th¿i Gian là thành qu¿ c¿a s¿ suy t¿ qua nhi¿u ch¿ng ¿¿¿ng tâm th¿c. L¿m lúc th¿y lòng tr¿m xu¿ng khi ngh¿ v¿ ch¿ Tôn Túc, Ân S¿ mà kh¿i d¿y ¿ôi l¿i th¿ nh¿, xem nh¿ là tâm tình l¿ng ¿¿ng n¿i cõi t¿nh l¿ng nh¿ nhiên c¿a m¿t th¿i th¿ nh¿n nh¿ng l¿i giáo hu¿n, nh¿ng khuôn vàng th¿¿c ng¿c ¿¿ t¿ ¿ó l¿n lên. C¿m tác là tình c¿m t¿ nhiên c¿a tâm, c¿a ý v¿ ân sâu ngh¿a n¿ng ¿y.
¿i¿u mà mình ch¿a làm ¿¿¿c thì hóa thân c¿a ch¿ v¿ B¿ Tát ¿ã làm, làm nh¿ t¿m g¿¿ng sáng làu làu, tr¿i qua bao nhiêu dòng th¿i gian vô cùng ch¿ng th¿ xóa nhòa khi mà ¿¿o tâm ¿ã th¿t ch¿ng. N¿i ¿ây ¿áng l¿ ph¿i là vô ngôn, vô ng¿, không ch¿ ngh¿a thi ca. Nh¿ng vì mu¿n cho ng¿¿i ¿¿¿c bi¿t ¿¿ cùng chia s¿ trong dòng su¿i t¿ mà gi¿i bày ¿ôi dòng tâm s¿.
C¿ng có lúc tâm th¿c nh¿ bùng v¿, r¿i r¿t nh¿ng m¿nh v¿n r¿i rác ¿ó ¿ây: trên ¿¿nh ¿¿i hoang vu, bên gh¿nh ¿á l¿nh gió chi¿u mù s¿¿ng, n¿¿c m¿n, mây tr¿i thong dong mà ghi nh¿n ¿ôi dòng, nh¿ tr¿i nghi¿m m¿t th¿i l¿u vong, quên mình trong h¿ th¿m, ¿¿ t¿ ¿ó v¿c d¿y mà nh¿ l¿i Ph¿t d¿y, nh¿m th¿ng hoa cho ¿¿i t¿¿i mát, nh¿ v¿y mà có m¿t trên kh¿p n¿o ¿¿¿ng ¿¿ nh¿ v¿ quê x¿a ch¿n c¿ c¿a mình ngày xa x¿a ¿y.
R¿i m¿t hôm nào ¿ó, tr¿m ngâm suy t¿ v¿ m¿t th¿i quá kh¿, nh¿ l¿i bao hình ¿nh t¿ thu¿ lên m¿¿i, làm ¿i¿u quét lá b¿ ¿¿ tr¿¿c sân chùa mà l¿ng nghe ti¿ng ch¿i xào x¿c trên n¿n ¿¿t, nh¿ l¿u l¿i c¿a th¿i s¿ tâm. ¿¿n nay, ti¿ng ch¿i quét ¿y nh¿ còn ti¿m ¿n ¿âu ¿ó trong tâm ¿¿ vi¿t thành nh¿ng dòng ch¿ cho chính mình.
Con ¿¿¿ng ¿i qua nh¿ dài vô t¿n, có nhi¿u k¿ hoa d¿ th¿o, có c¿i thông già, có dòng su¿i mát... thöng ¿âu ¿ó có ti¿ng chim ca l¿nh lót, nh¿ng không thi¿u nh¿ng g¿p gh¿nh u¿n khúc, h¿ sâu, s¿i ¿á. S¿ th¿ thách là ¿i¿u h¿n có, d¿¿i bàn chân, trên ¿ôi vai, t¿ng s¿i tóc b¿c dáng d¿p c¿a th¿i gian l¿ m¿ khói h¿¿ng.
Góp Nh¿t Th¿i Gian nh¿ là ti¿ng nói c¿a
Vis mere