Bag om Ch¿ quên mình là n¿¿c
Vào m¿t ngày r¿t lâu th¿t lâu, ¿ vùng quê nghèo khô c¿n n¿ có m¿t c¿u bé r¿t mê t¿m m¿a. C¿ tr¿i v¿a trút h¿t là tr¿n tru¿ng ch¿y ra sân t¿m. Ng¿¿i l¿n b¿o c¿u r¿ng, n¿u mu¿n tr¿i m¿a thì m¿i sáng, khi ¿¿¿c ¿ánh th¿c ph¿i vùng d¿y ngay và hát l¿n: L¿y tr¿i m¿a xu¿ng, l¿y n¿¿c tôi u¿ng, l¿y ru¿ng tôi cày, l¿y ¿¿y bát c¿m, l¿y r¿m ¿un b¿p. C¿u bé ¿ã hát bài ¿¿ng dao ¿y su¿t g¿n hai n¿m h¿c v¿ lòng (bây gi¿ g¿i là m¿u giáo). Chi¿u v¿ tr¿i có m¿a hay không ¿¿ c¿u t¿m thì c¿u ta ¿ã quên m¿t. Duy ch¿ có k¿t qu¿ th¿y rõ c¿a bài hát là c¿u ta không bao gi¿ ¿¿n tr¿¿ng tr¿ gi¿ nh¿ nh¿ng ¿¿a tr¿ quê khác.
R¿i th¿i gian qua mau. C¿u bé ngày x¿a ¿y ¿ã ngöi l¿c tu¿n. M¿t hôm n¿ lão ¿¿ng trên bãi cát th¿m th¿m trong m¿t bu¿i tr¿a nóng cháy ¿ Bodh Gaya l¿ng tai nghe l¿i anh b¿n ¿n ¿¿ k¿: "Ch¿ này là ngay gi¿a sông Ni Liên Thuy¿n, ch¿ này ngày x¿a Sa môn Gotama ¿ã th¿ bình bát và phát lên m¿t l¿i ¿¿i nguy¿n, ch¿ này n¿¿c ch¿y xi¿t l¿m nh¿ng bình bát ¿ã trôi ng¿¿c." Nghe v¿y bi¿t v¿y nh¿ng sao nhìn quanh ch¿ th¿y toàn cát tr¿ng!
Th¿i gian dài nh¿ c¿ tích. C¿u bé và lão ¿y là tôi. Tôi ¿ã c¿u mang nh¿ng ¿¿c m¿ và n¿i ¿u t¿ n¿ t¿ ngày ¿y.
Vis mere